Tác giả : Sh0cK
Chap 31: Lẩn trốn
Cái xác nằm đó bốc mùi hôi thúi khủng khiếp, nhất là phần nội tạng đang trương sình lên. Cái mùi nội tạng thối rửa còn kinh tởm gấp trăm lần mùi da thịt bên ngoài. Đến giờ phút này ngồi nghĩ lại mà bao tử mình vẫn còn quặng lên từng cơn, kinh dị không thể tả hết được. Mình cứ càng lúc càng chạy giật lùi, tránh xa khỏi cái chỗ tởm lợm ấy. Lão Maori chả hiểu sao vẫn đứng đó, còn lấy cái cây khều khều, bươi bươi cái đống bầy hầy đó ra xem nữa . Mịe nó, một lúc sau lão quay ngược lại chỗ của mình, mà mắc cười cái là lão bước tới một bước là mình chạy giật ngược 2 bước , cái mùi thum thủm đó ám vào người lão rồi mà áp sát mình thì chịu không thấu. Thấy mình bịt mũi la ó um sùm, lão mới nhảy ùm xuống biển lặn hụp vài cái cho bay bớt mùi rồi mới nói chuyện tiếp được. Kéo nhau về chỗ của cả nhóm, mặt lão đăm chiêu rồi nói: Cái xác không phải là của hai tên còn lại trong nhóm, tạng người nhỏ như là của dân châu Á. Vết cắt đầu và tứ chi không nham nhở như bị cá mập cắn mà là vết đứt rất ngọt như bị dao khứa. Xong lão kết luận một câu là cái đảo này có cái gì đó không bình thường, đảo vốn không có người sinh sống lại đột nhiên có một cái xác như bị ai thủ tiêu giạt vào thật kỳ lạ.
Đọc thêm »
No comments:
Post a Comment