Tác giả:khoailepho
Chap 22
Nếu mình biết là hôm đấy em đã lái xe 160km để ra Hà Nội với mình, không phải em đến để nói những lời như thế mà là để được mình níu kéo…
Nếu mình biết là em đã đứng dưới cầu thang khóc rất nhiều, vừa khóc vừa trông mong mình giữ em lại … thì hôm đấy mình đã không cố ngồi lỳ trong phòng đốt đến điếu thuốc cuối cùng rồi mới chịu về…
Suy nghĩ của mình là không có mình em cũng đã, đang hoặc sẽ nhanh chóng có thằng khác, em có trong tay 1 đống đồ chơi và em không muốn vứt bỏ món nào trừ khi nó không còn làm em hứng thú nữa. Lòng tự ái của mình bị tổn thương sâu sắc. Nên dù tình cảm của mình dành cho em có là yêu đi chăng nữa mình cũng kiên quyết phủ nhận, kiên quyết dặn lòng là không được yêu em …
Còn em lại nghĩ mình chỉ tìm đến em những lúc mình say, cần người ngủ cùng. Chỉ thế thôi, không hơn không kém. Làm gì có chuyện 1 đứa con gái như em có thể chấp nhận chuyện đấy được khi mà em đã có tình cảm với mình …
Mâu thuẫn chồng chất lên nhau khiến mình và em ngoảnh mặt làm ngơ. Không ai có thể trải lòng thật sự, vì ai cũng quá kiêu ngạo, quá coi trọng bản thân, quá sợ … mất mặt!
Đọc thêm »
No comments:
Post a Comment